“Tại sao không nói chuyện?” Âu Dương Lãnh lạnh lùng đi thẳng tới trước mặt Vu Thiện, anh nhìn Vu Thiện, tầm mắt lạnh lẽo khiến Vu Thiện nuốt nước miếng không ngừng, hoàn toàn không dám nhìn thẳng, đầu cúi thấp, cơ thể hơi run rẩy. Thượng Quan Thanh cảm nhận được Vu Thiện đang sợ, tầm mắt quét qua quét lại nhìn hai người. lê:Quý:Đôn
“Đi lên.” Hồi lâu sau chỉ có tiếng hít thở nặng nề của mọi người, Âu Dương Lãnh nhìn thấy bộ dạng của Vu Thiện, trong tim dâng lên cảm giác không bình thường, hơi nóng nảy nói.
“Không…” Mặc dù sợ Âu Dương Lãnh lạnh lùng nhưng Vu Thiện vẫn lấy hết can đảm ngẩng đầu đối diện cùng Âu Dương Lãnh, anh ta không thể lại giam lỏng mình, cô muốn tranh thủ sự tự do cho mình.
“Tôi không muốn nói thêm một lần nữa!” Âu Dương Lãnh không ngờ Vu Thiện dám chống lại lời anh nói, giọng lạnh lùng ẩn chứa lửa giận. Người thông minh biết dừng lại đúng lúc, không để mình bị thương, nhưng rõ ràng Vu Thiện không muốn nghe lời Âu Dương Lãnh.
“Tôi muốn đi ra ngoài!” Mặc dù biết tốt nhất mình không nên chọc giận anh ta, nhưng lửa giận trong ngực khó có thể trở lại bình thường, hơn nữa cô không phải là dạng phụ nữ mềm yếu.
“Thiện Nhi, chồng cậu đã về, vậy sau này mình lại tới tìm cậu vậy.” Thượng Quan Thanh thức thời nói, thấy vẻ mặt âm u của Âu Dương Lãnh lúc này, Thượng Quan Thanh biết anh Âu Dương tức giận, nhưng anh Âu Dương không nói ra lai lịch của mình nên không tiện nói gì.
“Không, Thanh đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-phu-nhan-chay-roi/555131/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.