Edit: Ngọc Hân –
Khi Vu Thiện tỉnh dậy, bên cạnh đã không còn bóng dáng Âu Dương Lãnh, gối bên đã lạnh lẽo chứng tỏ Âu Dương Lãnh rời đi được một lúc. Vu Thiện thấy may mắn vì giờ phút này Âu Dương Lãnh không ở đây, cô không muốn nhìn thấy anh, tất cả những chuyện tối hôm qua hiện lên trong đầu, tối qua mình thế mà cảm giác được đau đớn?
Làm sao vậy nhỉ? Không phải trước đây Âu Dương Lãnh cũng trừng phạt mình rồi ư? Nhưng đau đớn trên người cô hiện giờ không giống là giả, chuyện gì xảy ra? Nhất là thấy dấu vết màu hồng trên ga giường, cô giật mình, dấu vết màu đỏ thẫm chứng tỏ đêm qua mới là lần đầu tiên của mình!
Từ nhỏ cô đã bài xích đàn ông tới gần, bất kể là ai, chỉ cần là đàn ông thì cô cố gắng tránh ra xa, cho nên cô chưa bao giờ biết chuyện giữa nam và nữ, còn Âu Dương Lãnh là người đàn ông đầu tiên của cô, vậy còn anh ta, mình chắc chắn không phải là người đầu tiên của anh ta!
“Mợ chủ, mợ đã tỉnh chưa?” Giọng thím Lan vang lên từ ngoài cửa, cậu chủ đã dặn nhất định không thể để mợ chủ đói bụng, vì mợ chủ đã ngủ đến tận xế chiều.
“Thím Lan, cháu xong liền đây.” Vu Thiện vội bật dậy, khi nhìn thấy mấy dấu vết trên người cũng không nhịn được thở dốc vì kinh ngạc, đây chính là cô sao? Cả người tràn đầy dấu vết nói cho cô biết tối qua điên cuồng đến mức nào!
Cô tới phòng tắm, lúc Vu Thiện nhìn thấy mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-phu-nhan-chay-roi/555126/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.