Lý Mục nghe thấy Hoa Thiên nói, vội vàng chạy tới bồn cầu, phụt một phát phun hết ra. Lỗ chân lông toàn thân cũng thoải mái vô cùng, Lý Mục sướng đến mức rên rỉ “ưm~” Phân thân cũng rất nhanh đứng thẳng lên.
Hoa Thiên nhanh tay lẹ mắt dùng cái trinh khiết hoàn màu bạc gắn lên đỉnh phân thân đã tím lên kia ngăn cản Lý Mục phát tiết. Bị tiểu hoàn ngăn chặn, Lý Mục không nhịn được, hai mắt đẫm lệ nói: “Chủ nhân, cho ta… cho ta ra đi.”
Hoa Thiên lấy tay bắn nhẹ vào phân thân đang bị tiểu hoàn ghìm chặt, lập tức Lý Mục phát ra tiếng kêu như con mèo nhỏ.
Không những thế, Hoa Thiên còn không ngừng dùng ngón cái và ngón trỏ cọ xát vào linh khẩu đang rỉ nước của Lý Mục, rồi nói: “Thì ra con mèo nhỏ của ta kém chịu đựng như vậy. Nhưng mà, không được sự cho phép của chủ nhân, con mèo nhỏ không được bắn, nghe chưa?”
Lý Mục xấu hổ đỏ mặt, lại còn làm nũng nói: “Chủ nhân, nhưng con mèo nhỏ khó chịu quá à.”
Hoa Thiên khen ngợi biểu hiện của Lý Mục, vật nhỏ học được rất nhanh, liền ôn nhu nói: “Chỉ cần con mèo nhỏ chịu vì chủ nhân mà quán tràng một lần, chủ nhân sẽ suy nghĩ việc đó.”
Lý Mục đương nhiên ngoan ngoãn làm theo, cố gắng chịu đựng hạ thân đang bừng bừng cùng cảm giác xấu hổ, quỳ gối trên sàn nhà, giơ cái mông tròn trịa lên. Dùng một tay lần mò vào tiểu cúc hoa của mình, tay kia đỡ lấy quán tràng khí, hít một hơi rồi kiên quyết đâm vào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-no-le-thu-ky-chu-nhan/1531507/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.