Hoa Thiên gỡ lấy mắt kính của Lý Mục nói: “Ngoan ngoãn ở đây chờ ta, nếu không ta sẽ trừng phạt ngươi đó.” Nhìn khí tức Lý Mục khôi phục lại như cũ, Hoa Thiên thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ bây giờ hắn đúng là nhìn rất thuận mắt.
Lý Mục giống như bị mê hoặc mà gật đầu, đợi sau khi Hoa Thiên đi xa mới thanh tỉnh lại, nhìn bốn phía xung quanh liền phát hiện ra đây là nhà của Hoa Thiên.
Trên bàn cơm.
“Ăn ngon không?” Hoa Thiên nhìn Lý Mục đang ăn nuốt ngấu nghiến, thần sắc vui vẻ hỏi.
“Uh. Ngon lắm.” Thực ra nói Lý Mục chưa từng ăn thức ăn ngon như vậy là không phải, hắn chính là chưa bao được dùng cơm trong bầu không khí như thế này.
Bàn gỗ được trang trí giống như bàn ăn thường ngày trong gia đình, ánh sáng êm dịu rọi lên trên các món ăn cộng thêm người thanh niên đang ngồi diện kia, hết thảy khiến cho trong lòng hắn đột nhiên nảy sinh ra một loại cảm giác ấm áp. Lý Mục cảm động đến mức nước mắt thiếu chút nữa liền rơi xuống, bản thân rốt cục cũng có thể cảm nhận loại cảm giác ấm áp này.
Hoa Thiên nhìn thấy vẻ mặt của Lý Mục liền đoán được mình đã sử dụng đúng chiêu bài rồi.
“Ha ha, ăn từ từ thôi, nếu đã thích như vậy thì ngày nào ta cũng nấu cho ngươi ăn có chịu không?”
Mặc dù Lý Mục rất muốn nhận lời ngay lập tức, nhưng thói quen nhiều năm ở thương trường lại khiến hắn trả lời: “Không cần đâu, như vậy sẽ rất làm phiền ngươi.”
Hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-no-le-thu-ky-chu-nhan/1531499/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.