Hơi thở hỗn loạn, nhìn người ở dưới thân dịu ngoan úp mặt vào lồng ngực mình thở dốc, Ngụy Âu Dương ôm eo nhỏ người này, ghé vào tai cậu nói: "Về nhà tôi đi". 
Xe vừa đỗ lại ở KTV Vũ Thanh An nhanh chóng mở cửa, tức khắc liền mất hút bên trong quán, lập tức bỏ của chạy lấy người, bỏ lại người đàn ông phía sau chỉ có thể lắc đầu cười. 
Tại sao nhiều lúc lại giống con thỏ nhỏ kinh hách như thế đây? 
Vũ Thanh An đi vào thi thoảng sẽ ngoái lại nhìn xem người kia. Hỏng hỏng rồi, nếu không nhanh chóng tìm lối thoát e là sớm muộn hôm nay cũng bị hắn bắt được cho xem.. 
Đỗ xe xong Ngụy Âu Dương thong thả bước vào, mọi người đều đã tinh thần hát hò lên cao, gọi đặc biệt nhiều bia rượu. Bản thân hắn tuy là hay đi bar, song đối với nhân viên thì đặc biệt lãnh đạm, cho dù có ra ngoài cũng tuyệt đối giữ chuẩn mực của vị cấp trên, thế nên hắn bây giờ cũng chỉ ngồi yên một chỗ thi thoảng có ai đưa rượu liền uống. 
Trái lại hắn đang nhìn người đến cùng mình lại bi thảm như thế, bị ép rượu phạt vì muộn lại còn uống đến nong trời lở đất. 
Thẳng đến muộn ai nấy cũng đều không có tỉnh táo, Ngụy Âu Dương đành gọi nhân viên tới sắp xếp đưa mỗi người về. Vũ Thanh An mơ mơ màng màng ngồi ở một góc, trong căn phòng ánh sáng mờ ảo nhìn thấy thân ảnh cao lớn đang đứng cùng mấy người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-nguoi-ta-lai-chay-mat-roi/2450650/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.