Nguỵ Âu Dương ngồi trên ghế sofa trong phòng hắn, nụ cười nhợt nhạt trên khuôn mặt lún phún râu khiến người ta cảm thấy hắn thật lôi thôi, đối phương nhìn cũng thấy mỏi mệt.
"Tôi quay nó để chờ Vũ Thanh An trở về sẽ cho xem, sợ em ấy bỏ qua cái gì vui vẻ sẽ trách tôi không kể cho nghe."
Trong giây phút, nhắc đến cái tên Vũ Thanh An ánh mắt người đàn ông này trở nên dịu dàng hơn, khoé môi khẽ mỉm cười nhẹ, "Tôi rất nhớ em ấy".
"Nhưng em ấy..." Hai bàn tay đang đan vào nhau đột nhiên tách ra, Nguỵ Âu Dương nhăn mày nhìn bàn tay hắn trống rỗng chẳng có gì, sau đó ngẩng đầu, ánh mắt như nhận ra điều gì đó mà dại ra. Hắn đứng phắt dậy, camera bị đánh bay xuống sàn.
Nguỵ Âu Dương dùng lực mạnh đến nỗi ống kính camera bị nứt vỡ, đổ rạp xuống bên góc sàn, không còn âm thanh nữa, nhưng từ góc quay nhỏ hẹp kia vẫn có thể thấy đồ đạc bị ném xuống không thương tiếc. Trong vài giây ngắn ngủi xuất hiện ở khung hình là hình bóng của Nguỵ Âu Dương quỳ gối xuống sàn.
Đơn độc.
Như một chàng trai trẻ đang ôm lửa nóng trong tim dành cho tình yêu đầu đời của mình phải đón nhận nỗi đau đầu tiên của cuộc đời.
Vũ Thanh An không mở miệng nói một lời nào, một tay cậu đưa lên miệng cắn cắn, tay còn lại cứ di di con chuột laptop đưa qua lại những đoạn video rời rạc. File dữ liệu này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-nguoi-ta-lai-chay-mat-roi/2449860/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.