Tất cả tựa như mây trôi gió thoảng dần qua, đau đớn cũngtheo thời gian mà mài mòn đi góc cạnh.
Đôi khi có người vô ý nói lại chuyện quá khứ, Hạ Cúc Hoa vẫncười đáp lại, tuy rằng nụ cười ấy thực nhạt, cơ hồ như không cho người ta pháthiện cô đang cười, nhưng trong đó đã chẳng còn sự chua sót.
Cuộc sống cứ yên ả trôi qua, chỉ cần sống, công việc, và cơmđể ăn.
Người khác dùng ánh mắt đồng tình để nhìn cô, bảo cô thậtkiên cường, nhưng mặc kệ thế nào, họ nhìn cô ra sao, nói cô thế nào, giờ đây tấtcả với cô đã không còn quan hệ.
Cô chỉ có trầm mặc, trầm mặc đến mức làm cho người ta quên mấtsự tồn tại của mình.
“Chị Cúc Hoa này, có thể phiền chị photo cái này được không,tài liệu này đang cần gấp a.” Một cô gái trẻ tuổi đem tập hồ sơ dày đặt lên bàncủa cô.
Hạ Cúc Hoa trầm mặc gật đầu, buông sổ sách trong tay, ôm lấyđống tài liệu đi đến máy photo bên cạnh, bắt đầu in ấn.
Tại công ty gia đình này làm việc đã năm năm, tuy rằng cô làmột kế toán viên, nhưng đến cả việc nhỏ như châm trà rót nước, chạy ngân hàng,đi cục thuế hay khi đồng sự làm không hết việc mà kể cả khi họ nhàn rỗi thì nhữngcông việc này đều được san qua tay cô.
Bởi vì cô chưa bao giờ cự tuyệt, càng chưa bao giờ tỏ vẻ mấthứng hay có ý kiến phản đối, thậm chí các hành vi đâm chọc sau lưng, cũng chưatừng thấy cô làm qua, mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-mat-trang-xau-xa/2405974/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.