Lúc Quan Ngân Hà bước tới phòng của Hoàng Dục thì Hoàng Dục đối với việc cô ngủ tới trưa hôm sau cảm thấy vô cùng không vui.
Cho dù là chênh lệch thời gian cũng không nên trễn hẹn với khách hàngnhư vậy, nếu như khách hàng hủy bỏ cuộc tro đổi này thì tổn thất rấtlớn.
“Anh Dục, anh không cần nói em là Heo.” Dẫn đầu đi về hướng thang máy, Quan Ngân Hà không muốn cho Hoàng Dục thấy cảm xúc trên gương mặt cô.
Buổi sáng sau khi quay lại phòng cô liền không ngủ được chỉ cần vừanghĩ tới gặp Lôi Ai Sâm lần nữa, hơn nữa lần này là do hắn xếp thờigian, trái tim cô liền loạn nhịp.
Nếu không phải là anh ta nhờ cô làm phiên dịch,hôm nay anh ta cũng sẽ không ở trong căn phòng này lãng phí thời gian. “Hôm nay nếu như không phải đối phương tạm thời có hội nghị quan trọng choquản lý tiệm cơm đến xin đổi thời gian gặp mặt, anh xem cuộc trao đổihôm nay sẽ bởi vì việc em ngủ nướng mà bị hủy rồi.”
Thật may là chuyện còn có thể cứu vãn được.
Quan Ngân Hà trong lòng cười lạnh. Sáng sớm nay căn bản Lôi Ai Sâm không bận họp gì, hắn một mực ở trong phòng với cô.
Nếu không phải là cô nhất quyết đòi quay về phòng của mình, hơn nữakhông cho phép hắn để lộ tin tức tối qua cô ở đâu cho ai biết nếu khôngcô sẽ lập tức nay về Đài Loan,nếu không làm sao hắn chịu thả cô ra chứ?
Chỉ là tạm thời Lôi Ai Sâm thả cô ra bây giờ cô vẫn phải vì tiệm đồ cổ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-lua-dao/143328/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.