“Thanh Thanh, không ngờ có thể gặp được em ở đây.” Quách Tử Minh vui vẻ: “Hôm ấy… Từ hôm ấy em không trở về, anh muốn tìm em, nhưng không biết em ở đâu, gọi cho em cũng không có người nhận, anh biết, em muốn tránh anh, anh không thể tìm em được.” 
Anh ta dừng một chút, đột nhiên trên mặt lộ vẻ ngượng ngùng: “Nhưng có thể gặp em ở đây, coi như chúng ta cũng có duyên phận đúng không?” 
Bạch Thanh Thanh kéo xuống kính râm nhìn anh ta, lập tức không nỡ nhìn thẳng quay đầu đi. 
Hoắc tiên sinh vừa lên bờ đúng lúc nghe được câu này, ôm con vịt vàng to bự hùng dũng oai vệ đi qua, khí phách hiên ngang bước đến trước mặt bọn họ, lạnh lẽo nhìn Quách Tử Minh, trên gương mặt anh tuấn dường như phủ thêm một tầng sương. 
Khí thế chỉ thuộc về tổng giám đốc bá đạo quét qua, Quách Tử Minh sửng sốt, cuối cùng mới dời mắt khỏi Bạch Thanh Thanh, nhìn Hoắc tiên sinh, cảm thấy quen mắt khó hiểu, nhưng không đợi anh ta nhớ ra, tầm mắt dời xuống rất nhanh, đặt lên cái vòng con vịt đang quấn quanh hông. 
Vịt… Vịt vàng to?! 
Hoắc tiên sinh thẳng lưng, cứ như trên tay không phải phao vịt mà là văn kiện trong hội nghị quan trọng, anh lãnh khốc nhìn người đối diện, muốn để anh ta biết được anh ta đang đứng gần bạn gái hiện tại của người khác! 
Ha hả, nếu nói duyên phận, ngày đầu tiên anh và Bạch Thanh Thanh gặp nhau, Bạch Thanh Thanh đã phá xe anh, chia tay bạn trai 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-lay-nham-kich-ban/2140953/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.