Hoắc tiên sinh vẫn đang hôn mê, không biết lấy sức từ đâu ra, lôi kéo góc áo Bạch Thanh Thanh đến mức đầu ngón tay trắng bệch, mặc kệ kéo ra như thế nào cũng không buông tay, thấy quần áo đã trở nên nhăn nhúm, Bạch Thanh Thanh do dự một chút, thiếu chút nữa đã sinh ra suy nghĩ lấy kéo cắt bỏ góc áo này. 
Dương Xảo Mạn kịp lúc ngăn cô lại. 
“Ừm, Bạch tiểu thư, có thể nhờ cô giúp đỡ một chút được không?” 
Bạch Thanh Thanh nheo mắt, đang muốn cự tuyệt, Dương Xảo Mạn đã dùng tốc độ nhanh nhất từ khi sinh ra nói: “Cô thấy rồi đó, bây giờ Hoắc tổng đang sốt cao, chẳng những đòi cô nấu cháo, muốn cô… đút ăn, còn không cho cô đi nữa. Hoắc tổng không thích đến bệnh viện, tôi và trợ lý Trương chỉ có thể chăm sóc đến như thế, chỉ có Bạch tiểu thư mới có thể lại gần ngài ấy.” 
Dương Xảo Mạn yếu đuối nhìn, thấy cô không có vẻ không vui, mới thở ra nhẹ nhõm: “Bạch tiểu thư, sau này nếu có gì Hoắc tổng có thể giúp được, chúng tôi nhất định không từ chối, phiền cô chăm sóc Hoắc tổng một chút được không? Dĩ nhiên bây giờ nếu cô muốn chúng tôi làm gì cũng được.” 
Hoắc tiên sinh nằm trên giường đúng lúc hừ một tiếng, chau mày, chịu đựng bệnh tật tra tấn. 
Bạch Thanh Thanh sao cũng được, dù sao hôm nay cô cũng không định làm gì, thuận miệng đồng ý luôn. 
“Cảm ơn cảm ơn!” 
Dương Xảo Mạn kéo trợ lý Trương, vội vàng ra khỏi phòng, để 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-lay-nham-kich-ban/2140940/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.