Nhìn thấy Khải Nhĩ đi theo mình xuống xe, Tâm Xuyên cũng không quá bấtngờ, cô cầm hành lý đến quầy lễ tân trong khách sạn rồi đi đến phíathang máy.
Dù sao khách sạn lớn như vậy, cho dù anh ta có ở đây, chưa chắc hai người đã gặp lại nhau!
Tâm Xuyên nhanh chóng ấn nút lên tầng trong thang máy, hi vọng vào trướcKhải Nhĩ, thang máy rất nhanh sẽ đến nơi, như vậy cô có thể thoát khỏianh rồi.
Đáng tiếc không như mong muốn, cả hai thang máy đều dừng ở tầng mười một, tầng mười hai.
Được rồi! Dù sao hôm nay mọi việc đều không thuận lợi.
“ Tiểu thư, đồ của em rơi này!”
Quả nhiên, không bao lâu thanh âm của Khải Nhĩ vang lên phía sau lưng cô.
Tâm Xuyên biết đó là Khải Nhĩ cố tình tìm đề tài để bắt chuyện cho nên cô không để ý đến anh.
Thấy tầm mắt Tâm Xuyên cứ nhìn chằm chằm vào con số trên tháng máy, khôngthèm để ý đến mình, Khải Nhĩ lại nói “ Nhẫn kim cương hình trái tim đẹpnhư vậy, thực ra không…..”
“ Của tôi, lấy ra.” Vừa nghe thấy Khải Nhĩ nói đến chiếc nhẫn bị mất của mình, Tâm Xuyên khẩn trương xoayngười, thì ra nhẫn rơi ở đó.
“ Em chơi xấu nha!”
“ Nguyện ý nói chuyện cùng tôi rồi?” Khải Nhĩ vuốt vuốt một đầu tóc đen hơi xoăn của mình, khóe miệng dương lên, anh tuấn cười.
“ Bớt nói nhảm đi, mau đưa cho tôi.” Tâm Xuyên vươn tay ra đợi anh trả lại, trên mặt hiện rõ sự không kiên nhẫn.
“ Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-lanh-tinh/3262372/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.