“Thiếu phu nhân, là tôi, An Thần.” Nghe đượccách xưng hô kia, Hứa Mộ Nhan sững sờ, chỉ tính làcách gọi thôi, mấy ngày nữa thìcô đã khôngcòn là thiếu phu nhân nữa rồi.
“An Thần, tìm tôicó chuyện gì không?”Côcố làm trấn định hỏi.
“Thiếu phu nhân, ngày maicôcó thời gian rảnh không, tôi muốn tìmcô để đưa thiệp mừng.” An Thần trựctiếp nói ra mụcđích gọi điện.
“Thiệp mừng?” Nghe thấy hai chữ này,côcảm thấy tim mình như bị điện giật ở bên trong, run rẩy không thôi.
“Đúng vậy, mấy ngày nữa... Bùi tổng... Bùi tổng sẽ kết hôn.”Giọng nóicủa An Thần tràn đầy bất đắcdĩ, anhcũng thaycôcảm thấy đáng tiếc, đúng không?
“Được, vậy thì làm phiền anh rồi.”
“Khôngcó việcgì, nếu như khôngcòn chuyện gì khác, vậy tôicúp máy đây.”
“An Thần, Bùi tổng... Bùi tổng, anh ấy gần đâycó khỏe không?” Ở thời điểm An Thần sắp tắt điện thoại, Hứa Mộ Nhan vẫn phải thốt lên.
Không bỏ được, lại khôngcócách nào ở chung một chỗ, nhưng vẫn không nhịn đượcmuốn biết những việcanh đã làm..
Kể từ tối hôm qua khi ngoài ý muốn gặp anh ở trên quảng trường, nội tâmcùng lý trí dường như đang đấu tranh mãnh liệt.
“Cũng không biếtcó thể coi là tốt hay không tốt, bịcảmlạnhnhưng vẫn kiên trì muốn làm việc.” An Thần khẽ thở dài.
“Anh ấy bịcảmlạnh?”Cô không tụ chủ đượcnhăn đầu lông mày hỏi.
“Đúng vậy, hình như lúcđi tham gia nhảy qua năm mới, tối ngày hôm qua, Bùi tổng bao một nhà hàng ba tầng ở ngaycạnh quảng trường để mời rượu nhân viêncùng nhau ăn mừng, sắp đến thời điểm đếm ngượcthời gian thì đột nhiên Bùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-lanh-lung-lua-tinh-thanh-nghien/3122956/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.