Tuấn Minh theo Gia Bảo lên xe về biệt thự. Anh phải tiếp tục làm công việc “việc nhẹ lương cao” của mình.
Tuấn Minh thuần thục vận động các ngón tay, chuẩn bị mát xa.
Gia Bảo nằm trên giường tận hưởng sự thoải mái. Anh rất nhớ, nhớ giọng nói, nhớ đôi bàn tay “thần thánh” làm anh trẻ ra này. Bây giờ anh chỉ muốn thời gian ngưng đọng, không trôi đi nữa. - ‘Cứ ở mãi như vầy thì tốt biết mấy.’
Tuấn Minh chăm chú xoa ấn khắp các huyệt đạo trên cơ thể Gia Bảo. Đã lâu không mát xa nên tay anh bắt đầu tê và mỏi. Anh vẫn cố gắng làm cho xong bước mát xa mặt cuối cùng.
Hai người mặt đối mặt, chăm chú, yên lặng nhìn nhau. Tuấn Minh xoa xong còn chần chừ, dây dưa sờ gương mặt Gia Bảo thêm một lúc.
Cảm nhận được Tuấn Minh khác những lúc mát xa trước, Gia Bảo vội nắm tay đối phương, giữ chặt trước ngực mình. Anh chủ động hôn lên. Còn cố tình thể hiện ra gương mặt rất tận hưởng.
Tuấn Minh rất khác mọi khi, anh không kéo tay ai kia ra mà chỉ mỉm cười, dùng ánh mắt yêu thương, trìu mến đáp lại. - “Anh đi tắm đi. Tối nay em sẽ ở lại đây, em có chuyện muốn nói với anh.”
Gia Bảo nhất thời ngạc nhiên khi thấy thái độ nghiêm túc đến mức anh không quen lúc này của Tuấn Minh. - “Sao thế? Có chuyện gì nghiêm trọng lắm sao?”
Tuấn Minh mỉm cười, kéo Gia Bảo ngồi dậy rồi đưa cho một bộ đồ ngủ. - “Anh mau tắm nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-khong-the-xa-toi-sao/353235/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.