Tuấn Minh lên phòng, tắm rửa, thay bộ đồ đã thấm đầy mồ hôi của mình đêm qua. Anh nhanh chóng đi xuống bãi biển.
Tám giờ sáng, nắng đẹp, nước trong vắt kết hợp với không khí mát lành. Mọi người vui đùa, nghịch nước dưới bãi biển.
Tuấn Minh ngồi dưới bóng cây dù, khoanh chân, nhìn thẳng về phía biển trước mặt. Anh thấy ai nấy đều chơi vui như thế, bản thân cũng muốn chạy ùa ra. - ‘Nước chắc mát lắm nhỉ?”
Tuấn Minh nghĩ vậy trong đầu nhưng vẫn không dám xuống. Vết thương ở lưng của anh vẫn còn “hành” anh sau mỗi đêm thức dậy.
Phổi của anh cũng bị tổn thương do tai nạn lúc trước, bây giờ phải kiêng cử nhiều thứ, trong đó có cả nước lạnh. Phải giữ ấm cơ thể, tuyệt đối tránh để bị cảm, nếu không sẽ càng khó hồi phục lại bình thường.
***
Có hai ba chàng trai với thân hình vạm vỡ, cơ bắp săn chắc lướt qua trước mặt Tuấn Minh. Anh nhìn đến trầm trồ, rất muốn được như họ. Nhưng có lẽ điều này quá viển vông.
Cơ địa Tuấn Minh vốn “mình dây”, dù có tập luyện, ăn uống cỡ nào vẫn chẳng thấy thay đổi gì. Một thân anh vừa cao vừa gầy.
Tuấn Minh lo nhiều chuyện trong mấy tháng qua nên thân thể gầy sọp đi. Người ngoài nhìn vào cứ tưởng anh như cây Sậy trước gió, có thể ngã bất cứ lúc nào, trọng tâm không vững chãi.
Sau tai nạn, bây giờ trên lưng Tuấn Minh lại có thêm một vết sẹo lồi lớn. Anh không muốn mọi người thấy nó lại bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-khong-the-xa-toi-sao/353231/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.