“Haiz… mệt chết rồi.” - Gia Bảo vừa về đã nhào lên giường, nằm sấp người, úp mặt vào gối. Hơi thở gấp gáp của anh cũng dần ổn định lại.
Tuấn Minh vào sau, thấy vậy liền đến ngồi cạnh Gia Bảo, đấm lưng cho anh ta. - “Anh thấy sao rồi?”
“Tốt.” - Gia Bảo nhẹ nhàng một một câu như vậy.
“Sao lại tốt?”
“Thì em làm tốt mà.”
“Bình thường anh có nói thế đâu?”
“Vậy anh nói như thế nào?”
***
Gia Bảo làm Tuấn Minh tức tối. Trêu người là niềm đam mê đã ăn vào máu của anh. Ngay lập tức, Tuấn Minh cho ngay vài quả đấm vào hông Gia Bảo.
“Em làm gì vậy? Đau đó.” - Gia Bảo bất ngờ bị đánh, anh ôm bụng, thu người lại như con ốc mà lăn lộn trên giường.
Nhìn ánh mắt sắc như dao găm lúc này của Tuấn Minh, Gia Bảo nhịn không được mà bật cười.
“Cười, dám cười nữa không?” - Tuấn Minh cho đối phương ăn thêm vài quả rồi quay đi không thèm để ý nữa.
Gia Bảo lồm cồm bò dậy, anh từ phía sau nhảy lên lưng Tuấn Minh, đu trên đó. - “Sao thế, giận rồi?”
“Mau xuống đi, anh nặng quá.” - Tuấn Minh hất người ra nhưng không tài nào được.
Thấy vậy, Gia Bảo buông hai chân chạm đất để bớt chút sức nặng. Anh điên cuồng hôn tóc, hôn mặt, hôn cổ, gặm cắn vành tai Tuấn Minh.
Qua một hồi dằn co, Tuấn Minh mới đẩy được đầu của Gia Bảo cách xa hai tấc. Anh nhìn người trước mặt thật lâu rồi bỗng cho anh ta một nụ hôn. - “Người anh thật sự có mùi đấy, tắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-khong-the-xa-toi-sao/353209/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.