Chuyến bay của Gia Bảo bị hoãn lại hơn 3 tiếng do bão lớn. Lúc anh về đến nhà cũng gần 9 giờ tối.
Hẹn ngươi ta 5 giờ tới ấy vậy mà 4 tiếng sau mới thấy mặt. Gia Bảo ngồi trên xe không thể không gấp. Anh hối Thái Hưng chạy nhanh về, còn mình vì quá mệt nên đã ngả lưng, chợp mắt một lúc.
Bánh xe lăn đều trên đường, Thái Hưng đã một mạch đưa Gia Bảo từ sân bay về nhà mặc dù anh đang rất buồn ngủ.
Phía ngoài cửa xe là ánh đèn lấp lánh, âm thanh náo nhiệt đúng chất của đêm thành phố sôi động nhất - Thành phố Hồ Chí Minh. Còn bên trong xe là hai con người kiệt sức, không còn tinh thần thể thưởng thức vẻ đẹp kia.
Bầu không khí trong xe vô cùng yên tĩnh. Bây giờ mong muốn của cả hai đó là về tới nhà, ngay lập tức sẽ lên giường, ngủ một giấc ngon đúng nghĩa.
Tuấn Minh kiên nhẫn ở trong nhà trò chuyện rồi cùng phụ bà Mai làm việc nhà để giết thời gian. Lời đã hứa phải thực hiện chứ, anh quyết đợi Gia Bảo trở về.
Tuấn Minh đi theo bên cạnh muốn phụ làm việc cùng bà Mai nhưng một hai bà lại xua anh qua một bên.
“Cậu là khách sao có thể làm mấy việc này chứ. Nếu cậu thấy chán thì lên phòng cậu Gia Bảo đi, chắc cũng sắp về rồi đó.”
Tuấn Minh bất lực, anh ngoan ngoãn nghe lời, đi lên phòng Gia Bảo. Anh đi một vòng quanh căn phòng rộng lớn rồi ngồi cạnh cửa sổ ngắm nhìn cảnh ở bên ngoài.
Anh có chút mệt. Hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-khong-the-xa-toi-sao/353196/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.