Tuấn Minh đi phía sau, theo Gia Bảo lên ‘lựa’ phòng. - “Đúng là nhà giàu có khác.” - Anh thầm nghĩ.
Tuấn Minh ngạc nhiên nhìn xung quanh. Có hẳn một lầu riêng dành cho khách. Bây giờ anh mới có dịp để ý kĩ, những căn phòng cùng một tông màu trắng ngà, diện tích mỗi căn phòng to gấp đôi chỗ anh đang ở.
Tuấn Minh theo Gia Bảo vào xem từng phòng một, anh đi phía sau, chăm chú nghe Gia Bảo giảng từ cách trang trí theo kiểu gì, ai thiết kế, đã từng có ai ở qua, vân vân và mây mây.
Mỗi phòng lại có những cách sắp đặt khác nhau. Tuấn Minh thấy mình như được đi du lịch miễn phí. Từ Hồng Kông sang Paris, từ thập niên 80 của thế kỷ trước đến không gian của tương lai những trăm năm sau. Đi hết qua 9 phòng, hai người dừng trước căn phòng cuối.
Căn phòng này so với mấy phòng trước đó khác nhau hoàn toàn. Không gian không phải như trời Tây hay ở biệt phủ, nội thất của nó đơn giản hơn nhiều, có phần hơi hướng kiểu kiến trúc Việt xưa.
Trên tường có mấy bức vẻ được đóng lại trong những cái khung rất đẹp, treo ngay ngắn. Tuy nhiên những tranh ấy không phải tuyệt tác của danh họa nào cả, nó là những nét vẽ nguệch ngoạc của trẻ em.
Những bức tranh vẽ về cánh đồng, bãi biển, một gia đình nhỏ ba người, người đàn ông đang ngồi bên lò lửa, người phụ nữ mang bầu đang đút thức ăn cho cậu con trai.
Tính luôn đứa bé trong bụng, bốn người họ ngồi cắm trại bên bờ sông. Tuy nét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-khong-the-xa-toi-sao/353194/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.