813
"Đừng khóc nữa, Tư Tư!" Cánh tay anh vẫn còn đang ghim kim tiêm để truyền nước biển, anh cố gắng để hơi nhấc cánh tay lên, muốn vuốt ve mái tóc của cô một lần.
Tư Tư ngẩng đầu lên, nước mắt vẫn còn chan chứa trong khóe mắt, cô nguýt nhìn anh một cái, sau đó, nhẹ nhàng cầm lấy tay của anh để lại đúng vị trí thật cẩn thận. Tiếp theo, cô cúi đầu nhìn anh, trong giọng nói vẫn còn mang theo tiếng khóc thút thít: "Anh đừng có lộn xộn, sẽ làm chệch ven đấy."
Sự quan tâm nho nhỏ này của cô, đã làm cho anh tựa như được uống mật ngọt vậy, anh có cảm giác những gì đã trải qua, những lần giải phẫu, tiêm chích, phải nuốt những viên thuốc vô cùng khó uống, coi như cũng đáng giá.
"Tư Tư..." Anh thỏa mãn nhẹ nhàng gọi tên cô, Tư Tư đáp lại một tiếng, ngẩng đầu lên.
"Hình như em lại gầy đi rồi." Anh cẩn thận nhìn lại cô, chỉ cảm thấy cô đã gầy đi rất nhiều, có lẽ còn gầy hơn cái ngày khi cô ra đi, gương mặt của cô bây giờ đã trở nên nhọn hoắt ra rồi.
Tư Tư nhẹ nhàng sờ sờ mặt mình, ánh mắt chuyển qua trên mặt của anh, cảm thấy trái tim mình nhói lên đau buốt.
Anh gầy đến thế này, bệnh thành như vậy, vẫn còn quan tâm đến cô.
"Chính anh cũng gầy thành bộ dạng thế này rồi, mà còn nói em..."
Tương Tư nói xong, không tự chủ được, lại chu cái miệng lên một cái, trong lời nói thoảng chút hương vị của sự nũng nịu.
Chợt thấy giữa bọn họ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/552341/chuong-813.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.