Trên gương mặt của cô còn mang dấu vết của những giọt nước mắt, trên hàng lông mi vẫn còn ươn ướt....
Cận Trường Sinh nhìn cô hồi lâu, lúc này mới thấy cô nở nụ cườinhàn nhạt, ánh mắt anh cũng rời khỏi gương mặt của cô nhìn sang chỗ khác.
Anh cũng không cảm thấy có quá nhiều thương tâm, cũng không cảm thấy hết sức khổ sở..
Trong tình yêu này, từ đầu đến cuối vẫn chỉ là đơn phương của một mình anh, một mình anh bắt đầu kéo màn bắt đầu buổi biểu diễn, một mình anh ở trên sân khấu hát đơn ca, một mình anh cúi chào cảm ơn, rồi cũng một mình anh tự rời đi...
Còn chưa kịp hé nở, cũng đã bị lụi tàn.
Nhưng anh không cảm thấy khó chịu.
Nếu như cô biết anh yêu cô, cô sẽ cao hứng, như vậy anh vui vẻ chấp nhận hàng ngày đều nhắc lại một lần với cô.
Nhưng nếu như, anh yêu cô, lại làm cho trong lòng cô trở nên nặng nề mệt mỏi, như vậy, anh chấp nhận, vĩnh viễn anh sẽ chỉ cười híp mắt gọi cô là “chị” cả đời này...
Là chị cũng rất tốt.
Cận Trường Sinh tựa lưng vào lưng ghế trên chỗ ngồi trước, chậm rãi nheo đôi mắt thanh tú lại.
Là chị thật sự cũng rất tốt, ít nhất, cũng là một loại quan hệ thân thiết, một loại quan hệ mà cả đời này cũng không sao dứt bỏ được.
Đối với anh mà nói, như vậy cũng đã quá đủ rồi.
Trái tim và linh hồn của cô cũng giao cho người đàn ông khác, bọn họ giống như là liên kết lại với nhau thành một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/552338/chuong-810.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.