Anh vẫn đứng yên đó không hề nhúc nhích, chắc đứng đó đã lâu, cô thấy mệt mỏi, xoay người lại chuẩn bị trở về phòng, vừa quay lại, liếc mắt nhìn thấy an bên dưới.
Cô giống như sợ hết hồn, nhưng rất nhanh đã liền trấn tĩnh lại được ngay. Đôi đồng tử của cô giờ đây không còn mang cặp kính áp tròng làm thay đổi màu mắt giống như trước nữa, cứ thế để lộ ra một đôi tròng mắt đen lay láy, giống như hai viên ngọc đen quý giá được cất giấu ở dưới đầm sâu, đang lạnh lẽo nhìn anh.
Hai bàn tay của anh ép chặt ở bên người, các ngón tay anh, từng ngón, từng ngón một đang từ từ co lên, siết chặt lại, siết chặt đến mức chính anh cũng mơ hồ cảm thấy có chút đau đớn.
Cô đứng đó chừng nửa phút, ánh mắt càng ngày càng lạnh, đến cuối cùng, anh thấy khóe môi của cô hơi cong lên như muốn cười, sau đó tay của cô nhấc lên, đặt lên trên ban công, đột nhiên chậu hoa bị cô đẩy một cái rơi xuống lầu dưới, kêu "rầm" một tiếng, vỡ ra nát vụn..
Những cánh hoa đang nở rộ, giờ tan tác vương vãi đầy đất, thân cây bị bẻ gãy thành vài đoạn, bùn đất rơi vào trong thảm cỏ, vương vãi nhìn không còn ra hình dạng gì nữa. Anh cảm thấy cả người đột nhiên run lên một cái,, một cơn đau nhức chợt nổi lên, cuồn cuộn cuốn quanh trong dạ dày một hồi đau đớn. Cơn đau làm anh sững sờ lui về phía sau mấy bước, ngã ngồi ở trên ghế đá, ngồi lặng ở nơi đó sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/552324/chuong-796.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.