"Anh điên rồi à?" Đỗ Phương Phương kinh ngạc mở to hai mắt. Ngay từ nhỏ cô đã sống trong cái vòng luẩn quẩn đó, cho tới sau này, khi đã trưởng thành, cô vẫn thường thấy mọi người luôn lục đục với nhau để tranh quyền đoạt lợi, chứng kiến cảnh chỉ vì muốn ngoi lên trên mà bọn họ không tiếc bất kỳ thứ gì, không tiếc phải trả giá lớn, chứng kiến cảnh vì quyền lợi thiết thân mà có thể bỏ qua cả người thân của mình. Cô hoàn toàn không sao tin được, một người đang ở đỉnh cao của quyền lực, một vị trí khiến người ta bị bỏng tay nếu chạm vào, vậy mà lúc này lại có thể vứt bỏ đi tất cả!
Huống chi, cô biết rất rõ Hà Dĩ Kiệt là một người có dã tâm lớn như nào. Những người đàn ông giống như anh, trời sinh ra là để lăn lộn ở chốn quan trường. Nếu bắt anh phải sống cuộc sống như những người bình thường, e rằng sẽ làm cho anh còn cảm thấy khổ sở hơn là mang đi giết anh.
Hà Dĩ Kiệt khẽ hếch cằm lên, khóe môi lạnh nhạt cong lên, giữa làn khói mù mịt, dung nhan tuấn tú mê người của anh trở nên mờ mờ ảo ảo. Đỗ Phương Phương chợt cảm thấy trái tim mình dao động, ánh mắt nóng rực như lửa, giằng co trên người anh, không làm sao rời đi nổi. Hà Dĩ Kiệt thấy bộ dáng của cô như vậy, lại hừ lạnh một tiếng: "Tôi không điên, Đỗ Phương Phương, tôi đã có quyết định rồi, tôi cũng không còn mong muốn gì nữa rồi. Tôi chỉ cần có Nặc Nặc là đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/552271/chuong-743.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.