Editor: May
Lúc này Hà Dĩ Kiệt mới chậm rãi mở mắt ra, hắn giống như có một chút ngạc nhiên nhìn cô ta; “Phương Phương, làm sao vậy?”
Đỗ Phương Phương cố gắng chống ra một nụ cười nhạt, nhìn lại ánh mắt của hắn: “Dĩ Kiệt, có phải anh quá mệt mỏi không...”
Hà Dĩ Kiệt gật gật đầu, đưa tay sờ sờ ở trên mặt cô ta: “Hôm nay rất mệt.”
Trong lòng Đỗ Phương Phương lại dâng lên tới một chút hi vọng, có người đàn ông nào không muốn loại chuyện này, nhưng nếu là cực kỳ mệt mỏi, cũng có ngoại lệ thôi...
“Em đi mở nước cho anh, anh đi tắm đi, nghỉ ngơi thật tốt.” Đỗ Phương Phương chỉnh sửa tốt váy ngủ, đứng lên dừng lại ở trước mặt hắn chỉ trong chốc lát. Ánh mắt hắn rơi vào trên người cô ta lại không có một ngọn lửa nào, lòng của cô ta lại nhảy lộp bộp một chút.
Hà Dĩ Kiệt nhìn bóng lưng có chút chán nản đi vào phòng tắm của cô ta, bên môi chậm rãi tràn ra một nụ cười nhạt, hai mắt lại như là cái giếng khô sâu, yên lặng đau thương vô biên. Tư Tư, tôi không biết tại sao mình muốn như vậy, không phải là vì để cho cảm giác chịu tội ít đi một chút, không phải là vì bồi thường hoặc là vãn hồi em, tôi chỉ là muốn nói cho em biết, tôi không thể để cho em trở về bên cạnh tôi, tôi không thể ích kỷ giữ em lại, nhưng tôi lại có thể dùng phương thức của mình nói tôi yêu em, tôi yêu em, nhưng tôi không xứng với em, chuyện duy nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/552210/chuong-682.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.