Editor: May
Đến bây giờ, cô đã sớm quyết định một mình dẫn theo đứa nhỏ cố gắng sống sót, lúc đầu quyết định lưu đứa nhỏ lại, còn muốn tương lai trả thù hắn, cho hắn một kích trí mạng, muốn tạo ra cho hắn một xì căng đan làm cho hắn khó có thể giữ được đường làm quan. Nhưng đứa nhỏ lớn lên một ngày lại một ngày, cái suy nghĩ này liền dần dần phai nhạt, hiện tại cô không muốn suy nghĩ thêm gì khác, chỉ hi vọng thím Phúc có thể nhanh tốt hơn, cũng sinh hạ tốt đứa nhỏ, một nhà ba người ở cùng một chỗ là tốt rồi.
Vì giữ được đứa bé này, vì một chút suy nghĩ ích kỉ không thể nói ra được của cô, cô không thể đổi cho thím Phúc một bệnh viện lớn, không thể để cho bà sống thêm dăm ba bữa nữa. Nghĩ lại, cô cũng không phải người tốt!
Quạt cũ kỹ xoay chuyển kêu kẽo kẹt, làm cho người ta lo lắng nó có thể đột nhiên bất động hay không? Trong phòng đóng chặt nóng bức khó chịu, thân thể vừa lau lại bắt đầu ra mồ hôi, Tương Tư đần độn dựa vào trên giường, lại không có khí lực xuống giường đi lau người lại. Cô hiểu rõ thân thể của mình, đã trúng mấy roi của Đỗ Phương Phương, tuy nói vết thương ngoài đã lành, nhưng đã để lại bệnh căn, liều mạng mang thai đứa bé này, lúc mang thai lại không tốt, chờ lúc cô sinh, cũng không biết có thể xông qua quỷ môn quan không.
Có đôi khi cũng hỏi mình, có hối hận nhất thời xúc động lưu đứa bé lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/552183/chuong-655.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.