Editor: May
Tương Tư cắn chặt môi, làm sao cũng không chịu, Hà Dĩ Kiệt thấy đã bóp đỏ cằm của cô, nhưng cô vẫn khóc không muốn, không khỏi bực bội lên, buông tay thả cô ra, thấy cô ghé vào chỗ ngồi khóc đến thân thể run rẩy, lại có một chút mềm lòng, cúi đầu thở dài, Hà Dĩ Kiệt đưa tay ôm lấy cô: “Quên đi, không chịu thì thôi, tôi cũng không phải không ép buộc em liền không được, đừng khóc...”
Tương Tư khóc ngẩng đầu lên, “Dĩ Kiệt anh đừng ép em... Chờ em nghĩ thông suốt... Em, em lại...”
Hà Dĩ Kiệt không thể không cười khổ, lại nhéo nhéo mặt của cô, trêu ghẹo nói: “Không chịu chuyện đó, bình thường vẫn luôn nguyện ý mà, nhìn chỗ này của tôi còn chưa có tắt lửa đâu.”
Nắm tay cô kéo qua, đầu ngón tay vừa chạm vào nóng hổi kia, Tương Tư liền hoảng sợ. Mặc dù vẫn không tình nguyện, nhưng thấy hắn thối lui một bước, rốt cuộc cô vẫn còn có chút khiếp đảm, sợ hắn tức giận, liền nhẹ nhàng gật gật đầu, chôn mặt ở trong ngực hắn: “Vậy anh nhanh lên một chút...”
Hắn cũng không trả lời, chỉ là hơi dùng sức ôm lấy cô đặt ở trên đầu gối, lúc thân thể Tương Tư hạ xuống lần nữa, liền không hề trở ngại cảm thấy cứng rắn và lửa nóng của hắn.
Có lẽ sợ hãi ở trong lòng vừa rồi, hoặc bởi vì quá ngượng ngùng, cô núp ở trong ngực hắn run lẩy bẩy, nước mắt đổ ào ào rơi xuống, hắn ôn nhu đặt đầu nhỏ của cô ở trong hõm vai, nhẹ nhàng vuốt ve mấy cái, liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/552180/chuong-652.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.