Editor: May
Lâm Ngữ Thiến dần dần tuyệt vọng, cô ta sững sờ dừng lại động tác điên cuồng, trong tuyết trắng phản chiếu chói mắt, cô ta chợt phát hiện, cô ta không nhận ra người đàn ông trước mặt này nữa.
“Ngữ Thiến, tôi không thể quên Tương Tư được, kiếp này đều không thể quên được, vì thế --” Quý Quảng Nguyên trầm mặc trong chốc lát, cuối cùng vẫn nhẹ nhàng chậm chạp kiên định mở miệng: “Chúng ta vẫn là chia tay đi, lần này, tôi sẽ không thay đổi và thỏa hiệp nữa, nơi bác trai và bác gái, tôi sẽ đích thân đi giải thích.”
Hắn nói xong, lướt qua cô ta chạy đến phòng tự học, lúc gần đi tới cửa sau phòng tự học, nghênh đón chính là Tương Tư ôm vài cuốn sách đang đi ra ngoài, bước chân hắn hơi dừng lại, phía sau lại bỗng nhiên có một thân ảnh tiến lên rất nhanh, Quý Quảng Nguyên còn chưa kịp phản ứng, Lâm Ngữ Thiến đã hung hăng dùng một tay đẩy Tương Tư té xuống đất. Cô ta hung dữ nhìn cô, ngực thở dốc phập phồng lên xuống dồn dập, hồi lâu sau, cô ta bỗng nhiên cười lạnh một tiếng, trong ánh mắt mang theo quyết tuyệt nhìn về phía Quý Quảng Nguyên: “Quý Quảng Nguyên, anh sẽ hối hận vì hôm nay đối với tôi như vậy!”
Quý Quảng Nguyên bị ánh mắt thâm độc sắc bén lúc này của Lâm Ngữ Thiến làm đau nhói, khóe môi hắn co giật mấy cái, ngơ ngẩn tiến về phía trước một bước, lông mi dài che tròng mắt u buồn lại, nhìn Lâm Ngữ Thiến, lúng túng lên tiếng: “Ngữ Thiến...”
Lâm Ngữ Thiến đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/552167/chuong-639.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.