Editor: May
Tương Tư đi chầm chậm, trong không gian mờ tối, tiếng nói đứt quãng của dì Trương truyền đến, cô không biết bà là đang nói với cô, hay là đang nói với hàng xóm khác. Tương Tư chỉ làm bộ như không có nghe được, yên lặng đi xuống lầu. Lúc đi ra sân nhỏ của khu nhà này, gặp được vài hàng xóm không quá quen thuộc, cô vẫn mỉm cười chào hỏi với người khác như trước, sau đó ra khỏi sân. Trong màn trời hoàng hôn giống như hoa hồng lam, cô mặc một áo khoác ngoài màu xám tro, cúi đầu đi về phía trước. Bầu trời trên đỉnh đầu, không biết là chim bồ câu nhà ai nuôi bay phần phật trở về, tiếng bồ câu kêu đặc biệt động người. Tương Tư đi một hồi, đứng lại ở bên cạnh một cột điện, tay cô che bụng dưới nhô lên, ngẩng đầu lên, khóe mắt có nước mắt lóe ra, cô cũng không muốn lại rơi nước mắt nữa.
Một thành phố, anh đang ở đầu nơi kia, cô ở đầu nơi này, anh kết hôn mở tiệc, cô bơ vơ không chỗ nương tựa.
Tình yêu thiên bình, cho tới bây giờ đều chưa từng bình đẳng, cô không biết lựa chọn của mình, rốt cuộc là đúng, hay là sai.
Gió đêm thổi tới mùi thơm bùn đất trong không khí, Tương Tư giật mình nhớ tới mùa hè nóng bức kia, cô mặc váy màu xanh, ở trong sân nho nhỏ của nhà chú, có một cây quế nở đầy hoa nhỏ vàng óng, cô tắm rửa đi ra, khoác tóc ướt sũng, nghe thím nói với chú muốn cô lấy thân báo ân, cô nhớ cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/552147/chuong-619.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.