Tử vong là gì?
Lúc này em mới biết được.
Nước sông lạnh lẽo kia như là gấm tơ lụa, quấn quanh thân thể của em. Hóa ra khi một người quyết tuyệt muốn chết, người đó sẽ không sợ gì nữa, không sợ đêm tối nồng đậm không lối thoát, không sợ nước sông băng lãnh thấu xương, không sợ bị bao phủ ở trong này, không thể tìm thấy xác. Đúng, em không sợ gì cả, em chỉ sợ, cho dù em chết, vẫn không thể ở cùng một chỗ với anh...
Thiệu Đình, em cảm thấy lạnh. Nước lạnh giống như là châm bạc đâm vào xương. Thiệu Đình, em cảm giác được bóng mờ của tử vong, nước sông tràn lên đến ngực của em, em dần dần không thể hô hấp.
Hình như em nhìn thấy anh, Thiệu Đình...
Có phải trong cơn sóng xa xa, anh đang đứng trên cơn sóng, ôn nhu cười gọi tên của em: Tĩnh Tri Tĩnh Tri... linh hồn này đã trở về.
Chết là không nhìn thấy gì nữa, cũng không nghe được gì, cũng không cảm giác được gì, cũng sẽ không nghĩ gì nữa, giống như lúc con người chưa sinh ra.
Em dần dần không nhìn thấy, bởi vì nước sông bao phủ thân thể của em. Em dần dần không nghe được, bởi vì bốn phía chỉ có tiếng nước. Em dần dần không cảm giác được, bởi vì em nhìn thấy linh hồn của em bay ra bên ngoài cơ thể, em đang nhẹ nhàng bay tới chỗ anh. Hóa ra tử vong, cũng là một loại hạnh phúc...
Em bồng bềnh theo nước sông, có lẽ nước sông sẽ mang em đến bên cạnh anh, có lẽ, nó cũng sẽ chia cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/552098/chuong-570.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.