Editor: May
Vì thế từ đó trở đi, cô liền cảm thấy, cái tách của cô cũng chỉ sẽ để người đàn ông mà cô yêu mến xài chung.
Lúc này thấy anh chậm rãi thưởng thức trà, lòng của cô bỗng nhiên liền yên tĩnh trở lại, gió trong vườn cũng như tĩnh lặng lại, hoa cũng ngủ say. Trong nháy mắt, cô liền có một loại cảm giác ngăn cách xa với nhân thế, nhưng lại là một loại an bình tốt lành của năm tháng tĩnh lặng.
Nếu như bức tranh này cứ dừng ở hình ảnh như vậy thì tốt biết bao? Cô nguyện ý ngồi vĩnh viễn ở chỗ này, chỉ vì có thể dùng khoảng cách gần như vậy để nhìn thấy anh.
Lúc này có bao nhiêu hạnh phúc, tương lai liền có bấy nhiêu đau thương, tóm lại đến cuối cùng, hết thảy tất cả, chỉ bởi vì cô không có dũng cảm.
Trầm mặc hồi lâu, thật giống như không khí đều ngưng kết lại.Bạn nào muốn đọc full liên hệ: nhé
Anh uống trà xong, đặt cái tách xuống, thân thể hơi dựa vào về phía sau, híp mắt nhìn cô ở trong hoàng hôn mờ ảo: “Tôi có chuyện muốn nói với em.”
Hộ khẩu gốc và thẻ chứng minh thư trong túi giống như cấn phải anh, khiến anh cảm thấy không dễ chịu nên liền nhíu nhíu mày.
Một động tác này lại làm cho tâm nhạy cảm của Tĩnh Tri lập tức đau nhói, cô hít sâu một hơi, đầu ngón tay lại hơi phát run, môi mím chặt, bị chính cô cắn đến có chút trắng bệch. Cô nhẹ nhàng mở miệng, giọng nói trầm thấp mà lại mang một chút cô đơn khàn khàn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/552058/chuong-529.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.