Editor: May
Cô nói xong, liền hận không thể cắn rơi đầu lưỡi của mình, mà bước chân Mạnh Thiệu Đình vẫn bình ổn như trước. Anh quay sang, lạnh nhạt nhìn cô; “Phó tiểu thư, xin dừng bước.”
Tĩnh Tri như là bị đính ở trên mặt đất, cô cảm thấy khó chịu và ủy khuất nói không nên lời, nước mắt trực tiếp đảo quanh ở trong hốc mắt, lại chậm chạp không rơi xuống.
“Đứa nhỏ... Nếu như là bé gái, sẽ gọi là Tiểu Khả...” Trước khi anh lên xe, để lại câu nói sau cùng.
Bởi vì đứa nhỏ này và Phi Đồng đều là của cô, cũng bởi vì lúc trước bọn họ muốn có hai đứa nhỏ, vì thế sớm đã thương lượng tên Phi Đồng và Tiểu Khả, mà bây giờ, lão tam mất...
Tâm nguyện này, do anh đến giúp Thiệu Hiên hoàn thành, coi như là an ủi linh hồn nó ở trên trời. Mặc kệ nói như thế nào, đều là anh mắc nợ nó.
**********************
Xe của anh chậm rãi lái ra khỏi Tĩnh Viên, Tĩnh Tri lảo đảo đuổi theo hai bước, cuối cùng vịn cây mà đứng. Cô không nhịn được liền muốn khóc, lại lo lắng khóc nhiều không tốt cho con, chỉ là tư vị cố nén thống khổ thật sự là quá khó chịu, yên lặng chảy nước mắt một lát, cuối cùng vẫn quay trở về dưới sự yên lặng tịch liêu tràn ngập khu vườn.
Trong phòng khách, hơi thở của anh còn đang lượn lờ không thôi, tách trà anh đã uống phân nửa, vẫn còn đang bốc hơi nóng. Anh tới nhanh như vậy, cũng đi vội vàng như thế, thời gian chưa đến một tách trà.
Tĩnh Tri
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/552035/chuong-506.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.