Editor: May
Nếu quả thật muốn chia tay, vậy cũng được, anh vẫn phải gặp mặt em một lần, chính miệng nói với em rồi mới đi chứ? Mà bây giờ, đây coi như là cái gì? Âm thầm bỏ đi, anh ném một mình em ở trong này, anh chưa từng nghĩ, em phải làm như thế nào ư?
Thế nhưng nếu thật sự gặp, nếu thật sự nghe anh nói ra hai chữ chia tay lạnh lùng kia, em làm sao có thể chịu được? Có phải anh cũng sợ hãi thấy em liền không có biện pháp đi dứt khoát lưu loát như vậy không? Vì thế dứt khoát không nói, liền lòng dạ cứng rắn rời đi? Hay anh lại che giấu, có chuyện gì khó nói, không thể nói với em?
Tâm cô loạn như ma, dứt khoát cầm điện thoại trong phòng khách bấm số di động của anh, một lần lại một lần, nhưng chỉ là giọng nữ máy móc lạnh lùng kia. Cô ôm điện thoại, ngồi ở bên giường, lại như mê muội không ngừng bấm dãy số vô ích kia...
Không biết trong cuộc đời của bạn từng trải qua lúc như vậy hay chưa? Rõ ràng người kia sẽ không nhận điện thoại của bạn nữa, rõ ràng người kia sẽ không còn trả lời tin nhắn của bạn nữa, thế nhưng bạn lại vẫn không khống chế được, không khống chế được bấm dãy số đã thuộc lòng kia. Sau đó, nghe một tiếng một tiếng tút tút không gián đoạn kia, liền rất thỏa mãn. Tiếp đó, lại soạn từng tin từng tin nhắn gửi cho anh, cuối cùng chính là chờ đợi dài dằng dặc, hoặc là một ngày, hoặc là cả một đêm, đợi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/552026/chuong-497.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.