Editor: May
Tĩnh Tri chậm rãi ngồi xổm xuống, cô chôn mặt ở trên đầu gối, hồi lâu sau cũng không có nhúc nhích.
Tiếng người hầu thu thập mảnh vụn rất nhỏ, lại bởi vì tất cả mọi người đều sợ hãi, liền không dám thở mạnh, nên trong phòng này càng có vẻ đặc biệt yên tĩnh. Nhưng dần dần, có tiếng nghẹn ngào nho nhỏ chậm rãi vang lên, người ngồi xổm trên mặt đất, vai thon gầy lay động kịch liệt, khiến tiếng khóc run rẩy kia càng nghe càng làm cho người ta cảm thấy lo lắng.
Anh ấy không cần mày, rốt cục anh ấy vẫn không cần mày nữa.
Trong lòng Tĩnh Tri trống rỗng, chỉ có một nhận thức này đang nhắc nhở cô một lần lại một lần, nhắc nhở cô rốt cuộc mất đi cái gì? Thế nhưng nhận thức này quá tàn nhẫn, quá đáng sợ. Cho tới bây giờ cô đều chưa từng nghĩ sẽ phát sinh chuyện như vậy, cho tới bây giờ cô hoàn toàn chưa từng suy nghĩ Thiệu Đình có thể rời khỏi cô hay không! Cho tới bây giờ, trong đầu cô cũng chưa từng nghĩ tới phương diện này. Thiệu Đình yêu cô như vậy, xem cô như trân bảo, nâng niu che chở trong lòng bàn tay. Dù cho lúc trước cô hận anh tận xương, nghĩ hết biện pháp đối nghịch với anh, anh vẫn có thể bao dung tất cả của cô. Nhưng vì sao, vì sao hiện tại cô nói cho anh tâm ý của mình, trong lúc hai người bọn họ yêu mến nhau, cô phạm sai lầm, anh lại không thể tha thứ?
“Tiểu thư... Tiên sinh lấy hộ chiếu đi, có phải là đi sân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/552023/chuong-494.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.