Editor: May
Con ngươi đen nhánh của anh ta cứ nhìn cô như vậy, sớm muộn gì thì cô cũng là của tôi, tôi vấn vương nhiều năm như vậy, rốt cuộc đã được như nguyện ngồi vững vàng chức chủ tịch Mạnh thị. Nếu trời cao còn chịu chiếu cô tôi, như vậy, tôi liền đánh cuộc một lần. Mạnh Thiệu Tiệm tôi chính là muốn cả cá và chân gấu, tôi chính là muốn, thứ tôi muốn, đều phải ở trong miệng của tôi, lúc này mới tính là thật sự có được.
“Anh đáp ứng tôi, giấy trắng mực đen, viết rất rõ ràng. Anh nói, anh sẽ không để cho người ngoài ban quản trị biết...”
“Nếu như giấy trắng mực đen có thể tin được, như vậy trạm cảnh sát cũng có thể thủ tiêu.” Mạnh Thiệu Tiệm cười nhạt, anh buông tay cô ra, nhìn cô vô lực tựa ở trên tường, nước mắt ở trên mặt của cô tàn sát bừa bãi không ngừng. Bàn tay anh ta bị cô cào đến không còn khối da hoàn hảo chậm rãi vươn ra, lại vẫn thật sự dừng lại.
“Các người cũng không phải là tôi, vì thế không có ai biết vì sao tôi làm như vậy, cũng không người nào biết được.” Anh ta bỗng nhiên đến gần một bước, cứ như vậy dán ở bên tai của cô, nói thật nhỏ một câu: “Tôi muốn chính là, nó không thể không chết.”
“Mạnh Thiệu Tiệm!” Tĩnh Tri lập tức tỉnh táo lại, cô bỗng nhiên gọi lớn tên của anh ta, trong lòng bàn tay cũng đã nhiều thêm một vật nhỏ lạnh như băng, lóe ra màu vàng sáng bóng mê người. Anh ta liếc nhìn, là một đồ chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/552017/chuong-488.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.