Chỉ là nắm chặt tay của cô, giơ lên trước mặt nhìn kỹ hồi lâu, quả thật có thể nhìn thấy trên mu bàn tay nối lên dấu vết nhàn nhạt. Nghĩ tới đây vốn là một đôi tay đàn dương cầm, ngón tay vốn nên bay múa ở trên phím đàn, lại bởi vì bức bách của kế sinh nhai mà làm những việc như vậy...
Trái tim của anh đau nhói khó nhịn, làm sao cũng không thể suy nghĩ, cô nhỏ nhắn xinh xắn, nhu nhược như vậy, sao có thể làm việc ở trên công trường, sao có thể làm bạn với gạch bùn, sao có thể chịu đựng hết khổ sở và dằn vặt.
“Sau này anh sẽ đối tốt với em, cả đời đều đối tốt với em.” Anh ôm cô vào trong lòng, nhẹ nhàng mở miệng. Không phải hứa hẹn, lại hơn cả hứa hẹn.
“Em cũng không tin lời nói từ trong miệng của anh, hãy dùng hành động đến bày tỏ.” Trong lòng cô giống như đổ mật, ngoài miệng vẫn không buông tha người như cũ.
“Cái này đơn giản.” Anh lại lập tức bế cô lên. Vào một khắc hai chân cách mặt đất kia, Tĩnh Tri sợ hãi kêu ra tiếng, lại giống như cực kỳ sợ hãi ôm chặt lấy cổ của anh.
Anh cũng không để ý đến đám người hầu, không để ý An Thành còn đứng ở trong phòng khách biệt thự, trực tiếp ôm cô đi lên lầu, thậm chí còn vung tay lên ra hiệu mọi người đi xuống, đừng tới quấy rầy bọn họ!
Tĩnh Tri xấu hổ đến hận không thể chui vào giữa kẽ đất, chỉ dùng sức bấm cánh tay của anh. Nhưng không ngờ người này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/551992/chuong-463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.