Hai người lại nói trong chốc lát, Tĩnh Tri nhớ tới chuyện Phi Đồng, đáy lòng thật sự vẫn không đành lòng và khổ sở: “Lúc nào đưa Phi Đồng đi?”
“Để sang năm rồi đi? Cũng chỉ còn mấy ngày, người một nhà luôn nên ăn tết cùng một chỗ.”
“Được, sang năm em sẽ đưa Phi Đồng đến chỗ bác cả của anh.” Tĩnh Tri hung hăng cắn răng mở miệng. Đây thật sự như là cắt thịt của cô, nhưng cô cũng biết không còn biện pháp nào khác. Phi Đồng ở lại chỗ này, cô thật không có cách nào yên tâm.
“Anh có đặt cho em một khẩu súng ở nước ngoài, có lẽ ngày mai hoặc ngày mốt sẽ tới, rất thích hợp cho phụ nữ dùng, vẻ ngoài chỉ là bộ dáng của một hộp phấn nhỏ. Em cất đi, phải luôn mang theo trong túi xách, sau này đừng để rời khỏi người, nhớ kỹ chưa?”
Thần sắc anh có chút kiên nghị ngưng trọng, khiến Tĩnh Tri không khỏi cũng trở nên khẩn trương: “Làm sao vậy, tại sao phải cho em một khẩu súng? Cho tới bây giờ em đều chưa từng dùng qua, cũng chưa từng thấy qua, em sẽ không dùng ...”
“Anh sẽ dạy em, nói chung em cứ mang theo. Em mang theo anh mới có thể yên tâm một chút, anh luôn cảm thấy trong khoảng thời gian này sẽ xảy ra chuyện không bình thường. Tĩnh Tri... em phải cẩn thận một người.”
“Là ai?”
“Anh cả của anh, Mạnh Thiệu Tiệm.” Mạnh Thiệu Đình nặng nề mở miệng, khóe môi có nếp nhăn kiên nghị như ẩn như hiện ở trong đêm tối: “Anh luôn cảm thấy, anh cả thay đổi, anh ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/551968/chuong-439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.