Anh cẩn thận từng li từng tí nắm chặt tay cô, không ngừng nhẹ nhàng ma sát trên mu bàn tay của cô, cô ngủ không yên, thỉnh thoảng sẽ nhíu chặt mày, thỉnh thoảng lại chợt tuôn ra một chút nước mắt, anh nhìn thấy vậy, trong lòng liền khó chịu. Anh giao cô cho người khác, nếu như cô sống tốt, như vậy một mình anh sẽ tùy tiện chịu đựng sống tiếp...
Nhưng nhìn thấy cô không tốt, anh liền không thể tha thứ cho chính mình, tự trách nồng đậm dưới đáy lòng bắt đầu lan tràn. Anh không nên trêu chọc cô, không nên lại trêu chọc cô vào ba năm trước đây, nếu như anh không ích kỷ chiếm đoạt cô ở trong hôn lễ của cô, hiện tại cô và Thiệu Hiên tất nhiên sẽ rất hòa thuận, là anh đẩy cô vào lựa chọn khó khăn, là anh dồn ép cô đến tình cảnh như vậy!
Anh không trách cô buông tha anh, cũng không trách Thiệu Hiên lại xuất hiện một lần nữa, khiến cô dao động rời đi. Anh chỉ hận chính mình, hận chính mình yêu cô quá ích kỷ, quá ích kỷ!
Nếu như anh biết sẽ bức cô đến trình độ như vậy, anh nhất định đã sớm buông tay cô ra, không phải là không yêu, mà là không nỡ nhìn cô khổ sở, không nỡ nhìn cô chịu khổ.
"Tĩnh Tri..." Anh cúi người xuống, muốn sờ mặt cô một chút, vươn tay ra, nhưng lại cứng ngắc ở giữa không trung. Bây giờ anh không hề có quan hệ với cô, dù tình cảm nồng đậm đến không thể tự kiềm chế, cũng chỉ có thể ép buộc chính mình nhịn xuống.
Một đêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/551946/chuong-417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.