"Ôi chao... Tam thiếu, lại hút thêm một hơi, lại hút thêm một hơi đi... Thế nào, thế nào?" Nước dãi trong miệng Ngụy Nhị chảy ròng ròng, nhưng vẫn ân cần hầu hạ Mạnh Thiệu Hiên. Thấy anh vừa đã ghiền, lúc này mới tới cùng tham gia, lại nói thêm: "Kim lão ngũ vừa nghe khách hàng là ngài, hàng vừa đến tay liền muốn tôi đưa đồ tốt nhất cho ngài, hiện tại ngài là đại thần tài của hắn đấy! Vẫn là mặt mũi tam thiếu lớn, khiến anh em cũng dính được chút hào quang!"
Mạnh Thiệu Hiên đang phiêu phiêu dục tiên, mặc kệ hắn nịnh hót, chỉ khoát khoát tay lung tung: "Nói với hắn, cám ơn!"
"Ai u, hắn không dám nhận đâu, toàn bộ đều dựa vào Tam thiếu ngài để kiếm cơm đấy!"
Mạnh Thiệu Hiên mở mắt ra cười lạnh một tiếng: "Sao? Bộ trước đây lúc tôi chưa hút đồ chơi này, hắn liền chết đói ư?"
Ngụy Nhị thấy thần sắc nghi ngờ của anh, hoảng hốt vội cười làm lành, lại cầm bạch phiến tới: "Không nói tới hắn nữa, không nói tới hắn nữa, tam thiếu lại hút vài hơi đi?"
"Con mẹ nó, cút ngay cho tôi, dám cản đường Lô Địch tôi sao! Tôi ngược lại muốn xem thử ai có thể có bản lĩnh này!" Cửa phòng bao bỗng nhiên bị người phá mở, một phục vụ cuống quít đến ngăn cản, Lô Địch đánh cô ta một bạt tai, sau đó liền trực tiếp vọt vào. Vừa nhìn thấy Ngụy Nhị cầm bạch phiến trong tay, đang đưa tới trước mặt một người, tập trung nhìn vào, không phải Mạnh Thiệu Hiên thì có thể là ai?
Trong khoảng thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/551944/chuong-415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.