Bận rộn cả một đêm, bảy giờ sáng lại mở một cuộc họp cấp cao, Mạnh Thiệu Đình còn chưa kịp ăn sáng, liền nhận được điện thoại của người phụ trách bộ phận quan hệ xã hội của Hào Đình Địa Sản.
"Anh nói cái gì? Đã bàn ổn thỏa tất cả các điều ước, không phải ngày hôm trước người phụ trách của LEM còn cùng nhau ăn cơm với anh bảo hôm nay ký tên sao..."
"Có lựa chọn tốt hơn, giá đối phương thấp hơn chúng ta năm phần trăm? Là ai?" Mạnh Thiệu Đình lập tức đứng lên, trước mắt bỗng nhiên biến thành một màu đen. May là anh vịn bàn mới miễn cưỡng đứng lại được, nhưng trong đầu lại đau đớn kịch liệt như bị dao khoét...
"Duy Hằng, Duy Hằng..." Mạnh Thiệu Đình chậm rãi cúp điện thoại, nói lẩm bẩm. Anh cả, anh cả, tôi đã buông tha Mạnh thị, buông tha quyền kế thừa, tôi đã trốn ra nước ngoài, anh lại vẫn gây sự như vậy sao? Duy Hằng là tài sản riêng dưới danh nghĩa của anh, anh biết rõ tôi biết rõ ràng, lần này anh đối nghịch trắng trợn với tôi, có phải nói rõ anh đã đứng vững gót chân, nắm chắc phần thắng, vì thế cũng không cần cố kỵ gì nữa, có thể động thủ với tôi ở ngoài sáng rồi ư?
Vốn là cùng một mẹ, cần gì phải đối chọi với nhau như vậy? Hào Đình vừa có chút khởi sắc, anh cũng biết một khoản nghiệp vụ này quan trọng với tôi như thế nào, nhưng lần này anh không để ý quy củ thương trường làm ra chuyện vô sỉ đê tiện như vậy, anh đã đặt tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/551940/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.