Bà Mạnh bỗng nhiên cười ra tiếng: "Cháu không tin? Vậy cháu suy nghĩ một chút, vì sao bác một lòng muốn giao Mạnh thị vào trong tay thằng hai? Vì sao rõ ràng nó có tài cán, nhưng vẫn không được trọng dụng? Vì sao nó là con trai trưởng của nhà họ Mạnh, lại không được người khác công nhận? Nếu như nó là con trai đường đường chính chính của bác và Chấn Tông..."
"Thế nhưng bây giờ anh ấy là chủ tịch Mạnh thị!" Tô Linh giống như bắt được một cây cỏ cứu mạng, gấp gáp mở miệng, lại giống như tự an ủi mình gật đầu: "Đúng, đúng, hiện tại anh ấy làm chủ tịch, anh ấy còn là con rể tương lai của Tiêu thư ký, nếu anh ấy thật là con riêng, sao có thể..."
"Cô bé ngốc, ngoại trừ bác, có ai biết thân phận của nó đâu? Nó chỉ là tạm thời làm chủ tịch, mà con rể tương lai kia? Ha ha, nó có cái mệnh kia hay không? Thật đúng là khó nói..."
"Vì sao? Không phải anh ấy và Phó tiểu thư đã đính hôn rồi ư?"
Bà Mạnh nghe được một tiếng Phó tiểu thư kia, thần sắc nhịn không được cười cổ quái. Bà ta hơi nghiêng người, ánh mắt lợi hại nhìn về phía Tô Linh: "Cháu còn không biết đi? Con gái nuôi của Tiêu thư ký, cũng chính là vị Phó tiểu thư kia, người mà cô ta yêu cũng không phải là Thiệu Tiệm, mà là..."
Bà ta bỗng nhiên che miệng, cười nghiêng ngả: "Bốn đứa con gái nhà bọn họ, ngược lại có ba người đều có dính líu với thằng hai... Phó Tĩnh Ngôn, cho tới bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/551933/chuong-404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.