Editor: May
Thằng bé vừa làm nũng, tâm Bình Bình liền mềm nhũn; "Vậy... dì gọi điện thoại nói mẹ con một tiếng?"
Phi Đồng lập tức giận dữ: "Mẹ không cho đi, cha cũng sẽ không vui..."
"Vậy làm sao bây giờ?" Bình Bình thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của nó đều nhăn thành một đoàn, lập tức đau lòng.
"Dì Bình Bình, dì lén dẫn con đi... Con chỉ chơi một tiếng, sẽ trở lại ngay, chỉ một tiếng thôi!" Phi Đồng tội nghiệp cầu xin, Bình Bình chần chừ một chút, liền khẽ gật đầu một cái.
Lúc tới Tĩnh Viên, Phi Đồng giống như là chim nhỏ về rừng, gào khóc la to xông thẳng chạy tởi những nơi thích nhất, Bình Bình cũng không đuổi kịp, chỉ nhìn thấy nó cho cá ăn, rồi cầm cuộn dây chơi một trận. Nó vẫn chưa từng quên lần trước chơi diều không thành công, lần này rốt cuộc chơi đã nghiền! Cuối cùng chạy đến hồ bơi nhỏ, lại không muốn nhúc nhích.
Hồ bơi lắp đặt thiết bị rất tinh xảo và đáng yêu, đổ đầy nước, sạch sẽ mát mẻ, như là một khối ngọc bích thật to. Phi Đồng nhìn thấy liền rục rịch, cởi quần áo ra liền nhảy vào bên trong, Bình Bình cuống quít kéo nó lại: "Đây là hồ bơi ngoài trời, nước lạnh lắm, tới mùa hè mới có thể vào!"
Đôi mắt trông mong của Phi Đồng nhìn xuống hồ bơi: "Dì, lúc nào mới đến mùa hè, ngày mai là mùa hè đúng không?"
"Còn mấy tháng nữa!" Bình Bình lấy khăn tay lau mồ hôi trên trán nó, thương yêu nói.
"Con mặc kệ, con mặc kệ, con muốn vào đó tắm, con muốn vào đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/551926/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.