Mạnh Thiệu Đình từ chối cho ý kiến, anh trực tiếp xuống xe, vòng qua xe đi tới ghế lái phụ, kéo cửa xe ra. Con ngươi đậm màu đã lạnh thêm mấy phần, cả người thoạt nhìn một mảnh xơ xác tiêu điều, anh cứ lãnh đạm đứng ở nơi đó, hời hợt nói một câu: "Phó tiểu thư, cô là muốn tự mình thoải mái xuống, hay là muốn tôi mời bảo vệ qua đây lôi cô ra?"
Tĩnh Ngôn lập tức cắn môi dưới, cô ta ngẩng đầu nhìn anh, lại thấy anh chỉ nghiêm túc đứng ở nơi đó. Thân hình cao lớn gần trong gang tấc, cô ta chỉ cần đưa tay lên là có thể ôm anh, hôn anh giống như năm đó vậy. Nhưng lúc này, tất cả dũng khí của cô ta lại không còn sót lại chút gì.
Ở nước Pháp cởi mở và lãng mạn bảy năm, cô ta cho rằng bản thân đã tu luyện đến mức lô hỏa thanh thuần, nhưng chưa từng ngờ tới ở trước mặt Mạnh Thiệu Đình phát ra lạnh lùng và không thể nắm lấy, ở trước mặt Mạnh Thiệu Đình đã yêu Phó Tĩnh Tri - chị gái của cô ta, cô ta lại trở nên nhỏ bé và yếu ớt như vậy.
Cô ta ép buộc hận ý và chờ mong tràn ngập trở về, một mình cô ta trang điểm ở trong phòng tròn một buổi sáng, thay đổi cách trang điểm mấy lần, thay đổi vô số quần áo, rốt cuộc làm cho mình chói mắt xuất hiện ở trước mặt của anh, nhưng anh không hề dao động, ánh mắt lại nhẹ nhàng khinh thường rơi vào trên mặt của cô ta, tiện tay phá vỡ ngụy trang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/551899/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.