Tĩnh Tri ngẩn người, bà ta luôn luôn cao cao tại thượng gọi cô là Phó tiểu thư, sao hôm nay thái độ khác thường như vậy? Khác thường vì cái gì, trong lòng cô âm thầm quyết định chủ ý, xoay người cười, hơi gật đầu, tự nhiên hào phóng mở miệng: "Bà Mạnh có chuyện gì thế?"
"Ta... mấy ngày rồi ta chưa gặp được Thiệu Đình, cha nó cũng muốn gặp nó. Nhưng đứa nhỏ này, cô cũng biết… bởi vì trong lòng luôn luôn có khúc mắc chuyện của hai người, không chịu đi bệnh viện nhiều. Ta lớn tuổi, lão gia lại bệnh thành như vậy, tâm tranh cường háo thắng đã phai nhạt. Tĩnh Tri, hôm nay ta chính là tới thăm các người một chút. Đúng rồi, còn thuận tiện nhìn Phi Đồng!"
Bộ dáng bà ta cực kỳ chờ mong, tâm Tĩnh Tri không khỏi sinh hoài nghi, nhưng đối mặt với người phụ nữ này, dù sao cũng không thể sinh ra đồng tình và cảm tình, cô không có trực tiếp nhăn mặt đuổi bà ta ra khỏi Tĩnh Viên, cũng đã là cho bà ta thể diện rất lớn! Dù sao, đây chính là ở Tĩnh Viên của nhà họ Phó, mà không phải nhà của nhà họ Mạnh!
"Đó là chuyện của nhà họ Mạnh các người, bà trực tiếp đi tìm Thiệu Đình nói là được rồi, Phi Đồng là con trai của tôi." Tĩnh Tri cố ý nhấn mạnh chữ "Tôi" kia, sau đó cười lạnh lùng trào phúng: "Thằng bé rất tốt, chỉ là mấy ngày hôm trước thiếu chút nữa bị người bắt cóc, bây giờ nghĩ lại mà sợ, không thể gặp người lạ."
Bà Mạnh nghe giọng nói cứng rắn của cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/551889/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.