Nét mặt Mạnh Thiệu Tiệm hiện lên thần sắc động lòng, đáy lòng lại là một mảnh hờ hững, lời này nói quá muộn.
Tâm sớm đã bị lăng trì nát, lại không biết bị giẫm đạp bao nhiêu lần, còn muốn chữa trị được, quả thực chính là lời nói vô căn cứ.
Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng nét mặt lại giấu giếm thanh sắc, cầm tay bà Mạnh, đáy mắt có chua chát. Lúc mở miệng, giọng nói thậm chí run rẩy : "Mẹ, có lời nói này của mẹ, vậy là đủ rồi..."
Bà Mạnh thấy bộ dáng này của hắn, trong lòng rất vui vẻ, "Được rồi được rồi, thời gian cũng không còn sớm, hôm khác con rãnh rỗi tới tìm ta nói chuyện, ta có việc sẽ thương lượng với con."
Mạnh Thiệu Tiệm biết bà là muốn nói chuyện Phi Đồng với mình, liền nghiêm túc gật gật đầu, sau đó mới rời đi, không nói chuyện nữa.
********************
Vừa náo loạn như vậy xong, may là Mạnh Thiệu Đình cũng không có nhiều tâm tư, nhưng Tĩnh Tri lại có chút mất hồn mất vía.
Tương Tư và Dĩ Kiệt không có tới, Thanh Thu và Thẩm Bắc Thành giống như xảy ra vấn đề gì đó, hai người một bộ dáng bằng mặt không bằng lòng, những người còn lại thì Tĩnh Tri không quá quen, cảnh liền có chút lạnh. Cũng may Phi Đồng thường nói ra mấy câu nói trẻ thơ, ngược lại có thể có vài phần vui vẻ.
Đến khi kết thúc tiệc sinh nhật, tiễn khách mời đi, Tĩnh Tri và Mạnh Thiệu Đình liền trực tiếp ở lại Tĩnh Viên.
Quản gia chỉ huy người hầu dọn dẹp hiện trường bữa tiệc, Bình Bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/551876/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.