Editor: May
Tĩnh Tri vẫn đang tính toán muốn mang gì cho con trai, Mạnh Thiệu Đình lại bỗng nhiên nở nụ cười, thậm chí anh còn đứng lên từ trên giường, đi đến bên cạnh cô. Chân trái vẫn có chút không linh hoạt, nhưng miễn cưỡng cũng có thể đi lại chậm rãi, chỉ là vóc dáng anh rất cao lớn, lúc này cẩn thận từng li từng tí di chuyển về phía trước như đứa bé tập tễnh bước đi, ngược lại thoạt nhìn có vài phần buồn cười.
"Tĩnh Tri..." Anh ôm lấy cô từ sau lưng, hơi thở nhợt nhạt dâng lên ở bên tai cô: "Em còn không biết sao?"
"Biết cái gì?" Đột nhiên anh nói chuyện ôn nhu như vậy, Tĩnh Tri hoảng sợ, hoài nghi mở to hai mắt nhìn anh.
"Tính toán như em vậy, có phải đang làm chuẩn bị vĩnh viễn ở bên cạnh tôi không?" Nụ cười của anh càng sâu, thậm chí đáy mắt đều tràn đầy ôn nhu.
"Mới không..." Tĩnh Tri còn chưa dứt lời, liền thu lại tiếng nói của mình. Cô chậm rãi cúi đầu, trong ngực tràn ngập ra tư vị cổ quái không cách nào hình dung. Đúng rồi, miệng cô không nói, trong lòng không thừa nhận, nhưng nhất cử nhất động của cô, không phải đã làm chuẩn bị lưu lại rồi sao?
Nếu cô thật sự không tính lưu lại lâu dài, hoàn toàn không cần phải muốn thu dọn mọi thứ của Phi Đồng qua đây. Có thể qua hết sinh nhật, cô liền mang Phi Đồng đi, chỉ là ba bốn ngày thôi, nhưng hiện tại...
Cô do dự chính là sợ hãi với tương lai không biết, cô sợ hãi chính là dù sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/551845/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.