Editor: May
Một đêm đều là mộng đẹp, đợi khi thức dậy vào lúc sáng sớm, Tĩnh Tri liền cảm thấy tinh thần sảng khoái, nghỉ ngơi tốt thì tinh thần sẽ tốt. Cô nhanh chóng thu thập xong chính mình, tắm rửa đổi quần áo xong liền kéo cửa đi ra, nhưng hơi sửng sốt một chút.
Thẩm Mạn Quân đang ngồi ở bên giường Mạnh Thiệu Đình, trong tay cô ta bưng một chén nhỏ, đang giơ muỗng tới bên miệng Mạnh Thiệu Đình. Mà nhìn biểu tình Mạnh Thiệu Đình, hiển nhiên rất không được tự nhiên, cũng không được đáp lại.
Tĩnh Tri hơi bĩu môi, xem nhẹ đáy lòng lướt qua một tia khó chịu, cô xoay người chuẩn bị tiến vào phòng ngủ.
"Phó tiểu thư." Mạn Quân lại nghe được động tĩnh, đứng lên mở miệng gọi cô lại.
Tĩnh Tri bước tiếp, đợi lúc xoay người, nét mặt cô đã khôi phục ôn hòa trấn định, con mắt mang một ý cười thản nhiên: "Thẩm tiểu thư sớm."
Mạn Quân hít sâu một hơi, cố gắng đè xuống khổ sở và xúc động phẫn nộ tràn ngập, cô ta buông chén cháo cầm trong tay, không để ý sắc mặt Mạnh Thiệu Đình đã trở nên âm trầm, trực tiếp đi tới, đứng ở trước mặt Tĩnh Tri.
"Mạn Quân, cô cần phải trở về." Sắc mặt Mạnh Thiệu Đình đột nhiên trở nên lạnh lẽo, anh có áy náy với cô ta nên vẫn chưa từng nói chuyện này ra. Nhưng nay nếu cô ta còn khăng khăng một mực như vậy, hoặc là lại làm ra chuyện gì bất lợi với Tĩnh Tri, anh cũng không cách nào để cho chính mình lại dung túng cô ta, cũng không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/551837/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.