Tĩnh Tri trở về nhà, nữ giúp việc đã dẫn Tiểu Tử đi chơi, cô tắm rửa rồi nằm xuống giường, vừa nằm xuống liền ngủ đến trưa, lúc cô mở mắt, nhịn không được rên rỉ một tiếng, đầu như muốn nổ tung, xương cốt cả người muốn rã ra, mà mắt mở không lên, cô mệt mỏi xoa xoa thân thể rã rời, lại còn không ngừng dựt.
Trong lòng Tĩnh Tri có chút sợ hãi, cô khoác áo đứng lên, đi tới phía trước cửa sổ, liền thấy Tiểu Tử được người giúp việc dẫn đi chơi xuất hiện, đang chơi đùa, trong lòng cô yên tâm một chút, mà theo sát sau, lại mang tất cả mảng lớn sợ hãi, âm thầm sợ hãi.
Tĩnh Tri đứng ngây ngốc trước cửa sổ một chút, liền đi tắm rửa, chờ cô thu dọn xong đi ra, ngồi lau tóc ở bàn trang điểm, mí mắt lại bắt đầu dựt lên.
Cô dứt khoác để khăn mặt xuống, ra sức xoa xoa mí mắt của mình, chỉ lát sau, lại dựt mấy cái, cô thở dài, đây là sao?
May mà Tiểu Tử đã trở về, lập tức tâm tư của cô liền bị chuyển hướng, ăn cơm trưa với con, lại dỗ bé ngủ, liền quăng chuyện mí mắt không ngừng dựt tới chín tầng mây.
Sau khi Tiểu Tử ngủ, Thanh Thu gọi điện thoại tới, là hỏi tình hình của cô, trong điện thoại, hai người chưa nói được mấy câu, Tĩnh Tri nghe được lời nói áy náy của Thanh Thu, vốn trong lòng có chút tức giận liền biến mất, hai người nói mấy câu, rồi nói tạm biệt.
Gần lúc cúp điện thoại, Tĩnh Tri bỗng nghĩ đến Tương Tư, liền thuận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/551804/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.