Tĩnh Tri lặng yên suy nghĩ tâm sự, bỗng nhiên giật mình trong lòng, từ trước tới giờ Mạnh Thiệu Đình thủ đoạn độc ác có thù tất báo, hắn đối với anh em ruột thịt đều không hề chùn tay, chứ đừng nói đến một người xa lạ như Trương Dương.
Vừa rồi, hai người rõ ràng có xung đột, chắc hắn sẽ không ra tay với Trương Dương chứ? Nếu như hắn thực sự làm gì, cô nhất định sẽ không tha thứ cho hắn!
Đúng vậy, nếu vì Trương Dương đưa cô trở về mà muốn trả thù, cô càng thêm khinh thường hắn! đây không phải tác phong của đàn ông!
Tĩnh Tri nghĩ tới nghĩ lui, vẫn thấy bất an, nhưng giờ đã tối, Mạnh Thiệu Đình không chừng cũng không để ý người như Trương Dương, cô khuyên giải an ủi chính mình mấy câu,lại muốn ngày mai đi làm gặp Trương Dương, âm thầm căn dặn hắn mấy câu, mới dần dần yên lòng.
Sau khi Mạnh Thiệu Đình lái xe ra ngoài nhanh chóng trở về thành phố A, qua thu phí đứng chỉ chốc lát sau, điện thoại di động của hắn liền vang lên, Mạnh Thiệu Đình lấy ra vừa nhìn, là Mạn Quân gọi, hắn có chút phiền lòng, nhưng vẫn nghe.
"Thiệu Đình, anh đã đi đâu? Tối như thế còn chưa về..."
"Tôi đi đâu, cần phải báo với cô sao?"
Vừa nghe giọng nói ôn nhu yếu ớt đầy ủy khuất của Mạn Quân, hắn liền bực bội, không nhịn được muốn nổi cáu với cô, trước giờ hắn không làm chuyện gì có lỗi với cô, dựa vào cái gì Thẩm Mạn Quân cho rằng cô là người đáng thương nhất trên đời?
Chí ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/551765/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.