Editor: May
Sau khi trong lòng Mạnh Thiệu Đình có nhận thức này, không khỏi có chút chua xót.
Anh thu hồi ánh mắt có chút lưu luyến, bắt mình từ từ bình tĩnh trở lại. Mặc kệ thế nào, cô chưa từng có yêu cầu xa vời về sự hiện hữu của anh, cũng chưa từng có khát vọng sự tồn tại của anh. Lạnh lùng và xa cách của cô, khiến anh chỉ có thể dùng bộ dáng không sao cả của mình để ngụy trang.
Hoàn cảnh phòng ăn rất tốt, âm nhạc cũng rất êm tai, chỉ là mùi vị đồ ăn bình thường. Bốn người ngồi mặt đối mặt, lại ôm tâm tư khác nhau.
Tĩnh Tri chỉ yên tĩnh ăn, tâm tư trong lòng Tiểu Như đều đặt ở trên người Mạnh Thiệu Đình, gắp thức ăn, rót nước, lấy khăn giấy. Một loạt động tác nước chảy mây trôi nhưng lại không đột ngột, làm cho thủ trưởng Tĩnh Tri nhìn mà không khỏi bất mãn trừng mắt với Tĩnh Tri.
Nhìn thư ký người ta đi, rồi nhìn lại người bản thân mang tới, lúc trước nhìn Tĩnh Tĩnh này cũng rất thông minh nhanh nhẹn, sao vừa đến chính sự thì lại thành một khối đầu gỗ?
Tĩnh Tri chỉ vùi đầu dùng bữa, làm như không thấy ánh mắt như đao của cấp trên của mình. Dù sao cô cũng không phải thư ký chuyên nghiệp, làm không tốt cũng không nên trách móc cô quá nặng nề.
"Thoạt nhìn khẩu vị của Tĩnh Tĩnh tiểu thư rất tốt."
Mạnh Thiệu Đình thấy cô chỉ lo ăn, nhịn không được lại mở miệng nói nghẹn cô.
Chiếc đũa của Tĩnh Tri hơi dừng một chút, gắp một đũa cần tây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/551759/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.