Editor : May
Cho tới bây giờ, Mạnh Thiệu Tiệm hắn có cái quyền gì ở Mạnh thị chứ? Nếu nói lúc trước, hắn còn tồn tại mấy phần tình nghĩa anh em, không muốn đuổi tận giết tuyệt, nhưng chuyện cho tới bây giờ, đã bị một câu nói của nó làm cho không hề có đất đặt chân. Nếu hắn còn chần chừ nữa, sớm muộn gì cũng sẽ bị Mạnh Thiệu Đình đuổi tới nước ngoài thôi. Một phần gia nghiệp thật tốt, hắn lại chỉ có thể coi chừng một phần đất đai sống qua ngày thôi sao. Cùng là con cháu nhà họ Mạnh, hắn còn là con trai trưởng, dựa vào cái gì lại bị nó đè ở phía dưới chứ?
Mạnh Thiệu Tiệm nghĩ tới đây, lệ khí nơi đáy mắt càng sâu. Nếu không dựa vào từ trên xuống dưới công ty còn cho hắn mấy phần thể diện, cũng có mấy tâm phúc cực kỳ trung thành đi theo lôi Mạnh Thiệu Đình xuống ngựa. Qua ít ngày nữa, khi nó thành công thu mua lòng người, hắn càng không có đất đặt chân rồi!
Nghĩ một chút, không khỏi nghĩ đến tin tức tâm phúc nằm vùng ở chỗ Mạnh Thiệu Đình của hắn đưa tới. Phó Tĩnh Tri trở về thành phố C lâu như vậy, mới vừa gặp mặt Mạnh Thiệu Đình một lần. Nên đi thành phố C một chuyến, hơn nữa nói không chừng sau này sẽ phải đi nhiều thêm mấy lần.
Tình cảnh của Thiệu Hiên ở nước Mỹ càng ngày càng không tốt, ngược lại có thể tạm thời ném ở một bên. Hơn nữa thời gian trôi qua lâu như vậy, hình như cha đã không còn đề phòng hắn như lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/551756/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.