Editor: May
Phó Tĩnh Tri càng yên tĩnh như mặt nước phẳng lặng, trong lòng cô ta lại càng dời sông lấp biển, thật ra hai mươi phút trôi qua rất nhanh, ngay khi cô ta chuẩn bị tức giận, trong vườn đúng lúc vang lên tiếng xe.
Bình Bình lập tức vui mừng kêu lên thành tiếng: "Nhị thiếu, là xe của nhị thiếu, chị Tĩnh Tri, nhị thiếu tới..."
Tĩnh Tri đặt ly xuống, chậm rãi nâng mi mắt lên, cô liếc mắt nhìn Bình Bình không ngừng cao hứng một chút, trầm giọng mở miệng: "Bình Bình, em ra nói cho anh ta biết, bảo anh ta lập tức mang theo phụ nữ của anh ta rời khỏi đây, sau này đứng đến nữa. Cũng đừng để phụ nữ của anh ta tới chỗ của chị, nếu không lần sau chị liền trực tiếp báo cảnh sát."
"Chị..." Bình Bình nghe Tĩnh Tri nói như thế, không khỏi há miệng thật to. Cô bé muốn nói gì đó, nhưng Tĩnh Tri đã đứng lên, xoay người đi lên lầu...
Một thân ảnh cao lớn dần dần tới gần, ánh sáng nơi cửa chợt lóe, ánh mặt trời tối sầm một chút. Bình Bình quay đầu lại, thấy Mạnh Thiệu Đình đứng ở nơi đó, trong lòng cô cả kinh, thấy vẻ mặt anh tối đen, đưa lưng về phía ánh sáng, mặc dù nhìn không rõ thần sắc nơi đáy mắt của anh, nhưng Bình Bình ở khoảng cách xa như vậy mà vẫn cảm giác được ẩn nhẫn phẫn nộ của anh.
Những lời Tĩnh Tri vừa mới nói, từng câu từng chữ đều bị anh nghe vào tai được.
"Nhị thiếu..." Sắc mặt cô gái có chút trắng bệch, cô ta liếc mắt nhìn Mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/551735/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.