Editor: May
Anh mở giấy gói có chút thô ở bên ngoài ra, liền nhìn thấy hai lắc tay màu đỏ kia, quả nhiên cực kỳ tinh xảo, có phong cách cổ xưa. Anh đưa tay mơn trớn, nét mặt cũng không có quá nhiều biểu tình, chỉ là kéo tay Tĩnh Tri qua, đeo một lắc tay nhỏ hơn lên cho cô, sau đó đeo cái lắc còn lại vào trên cổ tay của mình. Nhìn trái nhìn phải, như là rất hài lòng gật gật đầu, lúc này mới kéo Tĩnh Tri: "Đi thôi, xe tới rồi."
Giọng nói của anh nhàn nhạt, bước chân cũng chậm rì rì. Tĩnh Tri có chút sững sờ, sau khi bị anh kéo đi ra ngoài một lúc lâu, cô mới phản ứng kịp. Một đôi mắt trong suốt hiện lên một tia giãy giụa, nhưng vẫn mở miệng; "Mạnh Thiệu Đình, anh đưa tôi vật này làm gì?"
Anh vừa nhíu mày, vẫn nhàn nhạt, "Cần gì biết rõ còn hỏi."
"Tôi không muốn." Tĩnh Tri nói xong, đưa tay liền tháo lắc tay trên cổ tay ra, sắc mặt cô có chút trắng bệch, đáy lòng lại xông lên từng trận tức giận không hiểu. Dựa vào cái gì anh muốn như thế nào liền như thế ấy, anh muốn ly hôn liền ly hôn, anh muốn hòa hảo liền hòa hảo, anh muốn không cần cô thì sẽ không cần cô, anh muốn dây dưa với cô cả đời, cô nên nhận mệnh đợi ở bên cạnh anh cả đời sao?
Cô tuyệt đối không đeo đồng tâm kết này với anh! Cho dù muốn đeo, cũng là cô và Thiệu Hiên đeo một đôi chứ! Hai người bọn họ mới cần ở chung cả đời một chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/551726/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.